Nếu chưa dùng máy ảnh kể cả dòng nghiệp dư bao giờ, bạn sẽ thấy e ngại
trước cách sử dụng lẫn giá thành đắt đỏ của máy ảnh DSLR. Một khi đã
được trải nghiệm từ hai chủng loại máy ảnh số này, bạn sẽ thấy thú vị và
thỏa mãn với các bức ảnh tạo ra từ một chiếc DSLR, kể cả dòng sơ đẳng
nhất (entry-level) so với đa số máy ảnh bỏ túi.
DSLR cho ảnh đẹp hơn bởi một số lý do. Nó được trang bị cảm biến ảnh
lớn hơn giúp giảm nhiễu hạt. Những cảm biến này cũng có dải động lớn hơn
khiến cho việc thể hiện các tông màu sáng và tối phong phú rõ nét hơn.
Với loại máy này, bạn có thể tạo ra trường ảnh sâu nhờ điều chỉnh tiền
cảnh cùng chủ thể trong tiêu cự và hậu cảnh ngoài tiêu cự làm nổi bật
chủ thể.
Hơn nữa, máy ảnh DSLR cho bạn khả
năng điều chỉnh hơn là các thao tác vận hành. Bởi vì hầu hết tính năng
trên máy cho phép cài đặt thủ công tùy ý bằng tay, và đó là cách để bạn
chụp được bức ảnh trông tốt nhất theo từng nguồn sáng và tình huống
chuyển động. Mặt khác, bạn cũng có thể thay đổi ống kính để chụp được
góc chụp rộng hơn hoặc tăng cường khả năng chụp xa (zoom).
Máy ảnh DSLR cũng có tốc độ chớp sáng (rút màn trập) nhanh hơn, điều
này có nghĩa nó ít bỏ lỡ những cơ hội vàng và việc tạo ra một bức ảnh
cũng mất ít thời gian hơn. Một máy ảnh ngắm chụp (point-and-shot) hay
máy nghiệp dư loại nhanh cần 0,5 giây tạo một bức ảnh kể từ khi bạn nhấn
nút chụp, nhưng một máy DSLR điển hình chỉ cần 0,1 giây. Các máy ảnh
DSLR cũng có hệ thống tự động lấy nét autofocus (lấy tiêu cự) còn gọi là
việc dò pha, nhưng nó làm việc nhanh hơn nhiều so với hệ thống đo tương
phản của máy point-and-shot.
Sắm một máy ảnh
D-SLR không khác gì nhiều so với việc mua một máy vi tính. Để lựa được
một chiếc phù hợp, trước hết bạn phải xác định tầm ngân sách đầu tư và
đưa ra những tính năng bạn cần. Các máy ảnh DSLR cho dân “newbie” tức là
mới bước vào “nghề” thì có giá chừng 500 USD, nhưng có thể lên tới vài
ngàn đô nếu bạn dùng ống kính đắt tiền. (Một số dòng có sẵn ống kính,
nhưng một số model chỉ có thân máy và yêu cầu bạn mua riêng ống kính).
Một tin tốt lành là hiện nay các máy dưới 1.000 USD với nhiều tính năng
hỗ trợ đến mức khó tin kèm theo ống kính xuất hiện khá nhiều trên thị
trường. Tất nhiên, tầm giá này cao hơn nhiều so với việc bạn đầu tư một
chiếc máy ảnh bỏ túi. Các máy ảnh DSLR có chu kỳ lên đời chậm chạp hơn
nên không dễ bị lu mờ nhanh như việc ra đời ồ ạt của máy du lịch. Và
điều quan trọng là chất lượng hình ảnh của dòng máy hàng “pro” này
thường đáng đồng tiền bát gạo.
Kể cả là một
máy DSLR mức “entry” cũng vượt xa những máy ảnh ngắm chụp về chất lượng
hình ảnh. Các model đắt tiền thường có cảm biến lớn hơn, cho dải động
rộng hơn và nhiễu ảnh ít hơn, đặc biệt là khi chụp trong nhà không bật
flash. Và các máy DSLR dùng cảm biến ảnh CMOS thường cho chất lượng ảnh
tốt hơn nhiều so với các dòng máy DSLR cấp thấp dùng cảm biến CCD. Thêm
nữa, hầu như tất cả các máy ảnh DSLR đều có cơ chế làm sạch cảm biến tự
động cho phép “giũ bụi”, ngăn bụi bám vào cảm biến làm ảnh hưởng chất
lượng bức hình.
Bạn cũng có thể tìm các dòng
có màn hình có thể lật, gập và xoay và một tính năng xem ảnh sống, tức
là cho phép lên khung, lấy nét sẵn bức hình trên một màn hình LCD nhỏ
bên cạnh việc ngắm ảnh bằng kính ngắm quang học.
Một số mẫu DSLR dòng trung và cao cấp cho phép quay video, dù việc ghi
hình không thuận tiện như dùng máy quay chuyên dụng vì hầu hết máy ảnh
DSLR không cho phép lấy nét tự động (autofocus) trong chế độ quay video.
Nhiều model còn bao gồm cổng HDMI để nối máy ảnh với một chiếc HDTV để
bạn xem ảnh hoặc video trên các TV màn hình lớn có độ phân giải cao.
Máy tính có thể cài Mac, Windows hay Linux nên máy ảnh DSLR cũng có
nhiều hãng sản xuất và thông thường thân máy phải đi với ống kính cùng
hãng. Chẳng hạn, máy Nikon thì phải dùng ống kính Nikkor, máy ảnh Canon
dùng ống kính Canon...
Tuy nhiên cũng có những
ngoại lệ, một số hãng cho phép dùng lẫn ống kính của nhau có thể lắp
trực tiếp hoặc qua cơ cấu adapter, chẳng hạn ống kính Olympus cũng có
thể lắp vào máy ảnh Panasonic. Nhưng điển hình nhất là ở cùng một thương
hiệu, đa phần bạn có thể tận dụng chia sẻ ống kính của cùng một dòng
máy ở các đời khác nhau từ thấp lên cao (từ cơ bản đến chuyên nghiệp),
thậm chí là các máy ảnh SLR chụp phim trước đây.
Các hãng sản xuất cũng thường giới thiệu một bộ ống kính đi kèm với máy
DSLR thường là do hạn chế của dải zoom quang mà một ống kính được cung
cấp. (Để tính nhanh người ta thường chia tiêu cự lớn nhất cho tiêu cự
tối thiểu, chẳng hạn ống kính 28-280mm tương đương zoom quang 10x).
Các nhà sản xuất thường đưa ra nhiều ống kính để có dải zoom xa hơn
cũng như khả năng chụp toàn cảnh ở cự ly gần hơn. Hãng cũng trang bị
những ống kính “phần thưởng” premium). Cùng một tiêu cự, ống kính này
thường cho ảnh sắc nét và đồng đều hơn nhờ lớp mạ thủy tinh cho phép
nâng cao tính dẫn sáng. Các ống kính dẫn sáng kém thường cho ảnh sáng
hơn ở giữa so với mép ảnh. Các ống kính premium cũng cho phép bảo vệ tốt
hơn trước thời tiết, tuy nhiên ống kính này cũng mắc hơn hàng trăm USD
so với các ống kính tiêu chuẩn.
Chưa có hãng
nào sản xuất được một máy ảnh nhỏ như máy compact mà cho ảnh như máy
DSLR; nhưng một công nghệ mới từ Panasonic và Olympus đang nhắm tới mục
đích đó. Các camera sử dụng công nghệ Micro Four Thirds có thể lấy nét
tự động (autofocus) nhanh như máy DSLR và tạo ảnh chất lượng cao, cũng
có thể hoán đổi ống kính nhưng thiếu kính ngắm quang học để thu nhỏ thân
hình.
Hiện nay trên thị trường có hai loại
máy dùng công nghệ Micro Four Thirds từ Panasonic là Lumix DMCG1 và GH1;
nhưng chúng nhỏ đi không đáng kể so với các máy D-SLR thông thường
khác. Gần đây, Olympus cũng tiết lộ kế hoạch trình làng chiếc E-P1 dùng
công nghệ mới này trong tháng 7 tới.
Đầu năm
nay, Samsung từng công bố serie NX nhằm cạnh tranh với các model Micro
Four Thirds. Các máy ảnh này không dùng hộp gương kiểu cũ mà dùng kính
ngắm điện tử (gồm một màn hình LCD phân giải cao cỡ nhỏ) để ngắm ảnh và
trang bị cảm biến ảnh lớn tương đương dòng DSLR cảm biến full-size.
Tuy nhiên, trước khi định đến các siêu thị máy ảnh, bạn cẩn thận tìm
hiểu kỹ sản phẩm thông qua các bài đánh giá để tìm ra một chiếc DSLR tốt
nhất theo nhu cầu và vừa với hầu bao của mình.
Máy ảnh 15 “chấm” này chụp nhanh và cho ảnh sắc nét với mức nhiễu thấp
cả ở các mức nhạy sáng (ISO) cao. Nếu bạn sở hữu các ống kính tương
thích với nó thì không cần phải cân nhắc gì nhiều.
Máy ảnh này cũng có cảm biến 15 Megapixel với khả năng định nghĩa lại
tính năng, tốc độ và chất lượng hình ảnh của các máy D-SLR cho người
dùng không chuyên ở tầm giá dưới 1.000 USD.
D90 không chỉ là một máy ảnh 12,3 megapixel khá mạnh mẽ mà còn là máy ảnh D-SLR đầu tiên có thể quay video độ nét cao.
Nikon trang bị cho máy 12 “chấm” này khả năng chụp ảnh nổi bật và những
tính năng giá trị trong một máy ảnh tầm giá dưới 800 USD.
Máy ảnh 12,3 triệu điểm ảnh này cho ảnh xuất sắc nhưng bị nhiễu ảnh đậm
ở các mức ISO cao. Mặt khác nó cũng thiếu đi nhiều tính năng thường gặp
ở các mẫu D-SLR cùng giá.
Panasonic tiên
phong dùng công nghệ ống kính Micro Four Thirds và hứa hẹn chất lượng
như máy ảnh SLR trong một thân máy và ống kính nhỏ gọn hơn. Nhưng trông
DMC-G1 vẫn khá cồng kềnh và chất lượng hình ảnh chỉ ở mức tạm được.
Ở tầm giá này bạn có thể dễ dàng tìm thấy một máy ảnh D-SLR cho ảnh đẹp
hơn trong bất kỳ điều kiện sáng nào, nhưng máy ảnh 12 chấm GH1 của
Panasonic hơn người ở sự dễ sử dụng và tích hợp chức năng máy quay video
độ nét cao đầy đủ tính năng.
Mặc dù có vài
vấn đề khi chụp dưới điều kiện sáng yếu, máy ảnh 10 chấm của Pentax có
tốc độ chụp đáng nể, ảnh khá sắc nét và giá cạnh tranh.
Máy ảnh 12,24 Megapixel này cho ảnh khá ấn tượng ở các điều kiện sáng
yếu, nhưng nhìn chung ở tầm giá này vẫn còn nhiều lựa chọn thuyết phục
hơn.